
Tối nọ, ở miền núi lạnh, đương quấn trong chăn điện thoại réo, số lạ, cũng chả muốn nghe miễn cưỡng đưa máy lên:
– Là Toàn thượng úy trợ lý ban Vật tư Trung đoàn thời tôi còn ở bộ đội cách đây 27 năm,nghe máy, Toàn báo và mời tôi dự cưới con gái của vợ chồng Toàn.
Còn nhớ
Năm 1984 khi tôi còn làm cán bộ đại đội 211 ở ban Tài vụ Trung đoàn có hai cô gái chưa chồng, một cô tên là Hạnh người Thái Bình, một cô là Hải, một thời gian sau Hạnh xin ra quân để về địa phương, tò mò tôi tìm hiểu,mọi người cho biết, Hạnh về để kiếm tấm chồng chứ ở đây chả có anh sĩ quan trẻ nào tán ( Mà chả biết giờ đã lên chức bà chưa? )
Cô thứ hai tên là Hải thì mấy năm sau đã trở thành vợ của Toàn như tôi vừa nói trên ấy.
Sau này khi đã ra quân, mỗi khi có điều kiện trở lại nơi đóng quân tôi đều ghé qua khu gia binh của mấy người cùng trung đoàn tôi, hỏi thăm và nói chuyện, một lần tôi qua nhà Toàn thấy nói Hải đứa đầu là con gái, sinh lần sau được một cặp con gái, tôi rằng :
– Lính Trung đoàn 14 chỉ đẻ được con gái thôi.
Gần đây, một lần họp anh em sĩ quan đơn vị cũ, tôi biết Toàn lên thượng tá nhận sổ hưu, vẫn đi làm thêm, gia đình đã chuyển về Hà Nội và sinh thêm một cháu gái nữa
Tôi nhắc lại lời mà từ nhỏ tôi hay được nghe :
– Các cụ bảo tứ nữ bất bần.
Tối ấy trong cuộc điện thoại nói về đứa con gái lớn của Toàn, vẫn nhớ Toàn kể, con gái em làm ở văn phòng của Trung Quốc, chồng sắp cưới của nó cũng là con một anh ở trong đơn vị ( Gia đình cũng về dưới này rồi) em làm đám cưới cho cháu đúng vào ngày 3/2 là ngày thành lập đảng CSVN.
Nay mở mắt ra bật Tivi, truyền hình nhà nước đang nói về kỷ niệm ngày thành lập Đảng CS Việt Nam, nhớ đến lời mời đám cưới của Toàn, cũng như hình ảnh một khẩu hiệu xem ở đâu đó, mới cầm cái bút viết mấy chữ về một đám cưới mà chủ nhân ( một thượng tá hưu, đảng viên) đã chủ định tổ chức vào đúng ngày mà đã là Đảng viên thì ai cũng nhớ và không thể quên.