Trang

Thứ Tư, 2 tháng 1, 2013

Nhớ Xuôi

Nhớ Xuôi
( Viết tặng những người sinh ra và lớn lên ở Hà Tây)

Sơn La một ngày cuối năm trời lạnh, buổi tối bên quán cơm bình dân ngay sát nhà thi đấu của thành phố (Sân vận động thì phải) lác đác có người đến ăn
Có một người đàn ông mặt mũi nhàu nhĩ, đi đôi dép rọ đỏ,bộ quần áo xoàng xĩnh màu cỏ úa bước vào quán
Bước vào cửa quán,ông thấy một người phụ nữ trẻ mặt bầu bầu trong bộ quần áo bò đang ăn cơm một mình,trước mặt nàng là hai chai bia,mấy đĩa thức ăn,bát canh với một cái đĩa có một gói nem được bọc bằng lá chuối đã mở..
-Ô ở Sơn La cũng có nem gói a?
Người đàn ông ngạc nhiên, ông lên trên này lúc thì ở Mai Sơn,khi thì Yên Châu,lúc lại ở Mường La ,thì ngoài chợ người xuôi thỉnh thoảng vẫn có bán nem được thái bằng tai lợn luộc trộn với thính đấy , nhưng nem gói thì ông chưa thấy ở trên này
Một lúc sau người phụ nữ trẻ ăn xong trả tiền ra về
Ông mới hỏi chị bán hàng:
- Lấy cho tôi mấy cái nem gói như cái nhà chị vừa nãy ngồi đây
Rồi sau đó ông chầm chậm mở gói nem người ta đưa ra,chầm chậm gắp,và đưa lên môi chén rượu được cất bằng ngô của đồng bào dân tộc Tây Bắc
Ông vừa uống rượu vừa nhấm nháp từng miếng nem trong gói lá chuối đã được mở,đâu như là bì đây nhỉ? đâu là thịt nạc mà này có cả mùi thính gạo được rang từ gạo tẻ với gạo nếp
Xưa lắm
Ông quen một cô gái người Đan Phượng, nghe nói nhà nàng ở bên trên kẻ Giầy một tý,có một lần cũng vào tầm mùa đông ren rét thế này,ông đã ngồi uống cà fê với nàng ở đường Nguyễn Chí Thanh,hôm ấy ông và nàng có nói chuyện về Hà Tây,về ngôi thành cổ người ta mới trùng tu mà dân gian ví trông giống như cái lò gạch
Ông cũng nhớ nàng bảo quê nàng có nem phùng nổi tiếng lắm từ thời còn đế quốc Sài Lang kia, nàng còn kể quê nàng còn có rượu bá,uống rượu bá giang với nem phùng rồi nghe bài hát có câu " Bóng chiếc thoi đưa,ánh mắt long lanh,trời đất Hà Tây tay em dệt lụa" do chính giọng của ca sĩ Quốc Hương hát thì có đi đâu cũng không thể quên được..
-----------------
Cùng lớp 10 với ông ngày xưa,có một cô gái nhà ở chỗ Viện Sốt Rét Trung ương ( chỗ đường Lương Thế Vinh ngày nay ấy) hết cấp 3 cô ấy đi học 10 + 3 mấy chục năm qua đi chả có tin tức gì?
Có một lần ông đi công tác lên Tây Bắc,hôm ấy lại đi nhờ được xe cơ quan,buổi sáng ông khăn gói quả mướp ra chỗ đường quốc lộ 6 để đón xe
Cũng tình cờ mà ông chờ xe ngay chỗ cửa hàng bán đường sữa bánh kẹo
Ông giật mình trông thấy một người đàn bà gầy gầy bán hàng quen quen
Rồi ông và người đàn bà ấy nhận ra nhau,người đàn bà ấy giờ đã có hai đứa con trai tốt nghiệp đại học
Chuyện chưa hết thì ông đã phải đi,vì xe cơ quan đã đến
Ông không kịp nhìn biển hiệu cửa hàng của bạn gái cùng lớp với ông,chỉ nhớ ở đấy treo cái biển " Nem Việt,đặc sản Nem Phùng chỉ có 35000 đ/gói"

Hôm nay là một ngày cuối năm của một năm có nhiều sự kiện đặc biệt ( mà thôi chả nói sự kiện gì nữa,cứ để người đọc đoán) Ông dự định vào quán sẽ tự lo cho mình một bữa cơm tất niên thật thịnh soạn để đón năm mới 2013
Và người đàn ông ấy bước vào quán ,và đã gọi đĩa nem gói với chai rượu như chúng ta đã biết ở trên
Vừa uống rượu tự mình đón chào năm mới sắp đến,ông lại nhớ đến khuôn mặt trái xoan bầu bầu xinh xinh của cô gái người Đan Phượng năm nào mà ông đã gặp ở đường Nguyễn Chí Thanh
Ông ước rằng:
- Giá như ông quen một ai đó nhỉ? Thạo Intơnét gần đến giờ giao thừa ấy,chui vào mạng FACEBOOK đánh hộ ông mấy dòng với lời nhắn " Chúc mừng các bạn an khang thịnh vượng nhân dịp năm mới 2013 sắp đến" với hy vọng,trong một tích tắc nào đó. Cô gái người Đan Phượng Hà Tây mà ông quen năm nào,đọc được những dòng chữ ấy và LIKE một cái
Thế
Đó chỉ là một ước mơ giản dị hơn trăm ngàn ước mơ khác phải không nhỉ?

1 nhận xét:

  1. "Giá như ông quen một ai đó nhỉ? Thạo Intơnét gần đến giờ giao thừa ấy,chui vào mạng FACEBOOK đánh hộ ông mấy dòng với lời nhắn "Chúc mừng các bạn an khang thịnh vượng nhân dịp năm mới 2013 sắp đến" với hy vọng,trong một tích tắc nào đó. Cô gái người Đan Phượng Hà Tây mà ông quen năm nào,đọc được những dòng chữ ấy và LIKE một cái"

    Thế mà anh chẳng nhờ em, một dòng chứ mười dòng em cũng đánh hộ. Hì hì

    Trả lờiXóa