Bác mình ngày xưa bảo thế.
Bác là con dì con già với mẹ mình hồi trước lấy chồng trên ấy.Mình thật ra không biết nhà bác hồi ấy ở xã nào trên đất Đan Phượng:
- Liên Hà hay Liên Trung? Trung Châu hay Đồng Tháp? Mẹ mình bảo bác ấy lấy chồng xa ở Kẻ Giầy,sau này mình biết Kẻ Giầy là ở xã Liên Trung xưa chuyên làm guốc mộc
( Mẹ mình với bác ấy đều quê gốc xã Vân Canh- người ta hay bảo cam Canh, bưởi Diễn- quê mẹ mình là đất cam đấy…)
Những năm 196x bác đi ô tô Sơn Tây- Hà Đông và về nhà mình .Bác nhờ bố mình dẫn đi viện để chữa bệnh dạ dày,đận ấy anh em mình ăn đến no bị bưởi và thị bác ấy mang xuống ( Thị thơm cũng chén)
Mấy năm sau, chị cả nhà bác ấy cũng về nhà mình để nhờ bố mình đưa đi chữa bệnh.
Có lần chị kể cách nhà chị mấy cây có làng Đăm thuộc xã Tây Tựu Từ Liêm. Vào tháng 3 âm lịch hàng năm ở đấy có tổ chức hội đua bơi thuyền nhiều người đến xem lắm. Sau này cả bác gái mình và chị họ mình đều mất ( Bác gái thì bị bệnh dạ dày, chị đâu như là gan,ung thư cả) mình ở bộ đội nên cũng chả biết mà về phúng viếng.
Quãng năm 1986-1987 Sư đoàn điều tăng cường cho đơn vị mình mấy tay đại úy ở trung đoàn bên cạnh,trong ấy có một tay đại úy người thị trấn Phùng ( Giờ làm ở Bộ Xây Dựng chỗ Vân Hồ)
Có lần mình nói với hắn:
- Con gái thị trấn Phùng nhà các Ông xinh lắm
Hắn bẩu:
- Sao biết
Mình kể :
- Đận vừa rồi về phép tớ lên nhà thằng bạn chơi ,con em nó học đại học rủ về một đứa con gái cùng học với nó tên là Thủy.Lúc tớ đến,chúng nó đang nấu cơm.Cái Thủy ngước mắt lên chào , tẹo nữa thì rụng cuống tim.Không biết Thúy Kiều trong truyện Nguyễn Du xinh thế nào? Chứ tớ nhìn con bé này chóng hết cả mặt.
Tay đại úy kia trả nhời:
- Hình như biết con bé đấy,nó xinh nhất thị trấn Phùng
Mãi sau này có dịp mình đi về nhà một đứa cùng làm với mình ở Xã Cổ Đô-Huyện Ba Vì,lúc quay về Hà Nội mình theo đường 32 đi qua Đan Phượng,con đường quốc lộ lúc bấy giờ trở nên chật hẹp,thị trấn Phùng cũng nhiều nhà ống như những thị trấn mà mình đã đi qua.Con đường đầy bụi ai cũng lấy khăn che mặt, đi hết thị trấn mà chả gặp nụ cười có thể làm chết người như hồi nảo hồi nào.
Sau xuân
Mình đi Yên Tử, lúc vào Chùa Giải Oan đi ra gần đến chỗ bán vé cáp treo có hai người đàn ông mồ hôi nhễ nhại đang ngồi thở,lại gần mình mới hỏi:
- Đi có từ dưới sân lên chùa Giải Oan mà đã thở ư?
Một người lắc đầu, bảo:
- Chúng em mua vé cáp treo lên đến chùa Hoa Yên, bảo chỉ mua một lượt lên rồi đi bộ xuống, chẳng ngờ trời mưa đi bộ xuống nhọc quá.
Nói chuyện một lúc nữa, mình biết hai người đàn ông ấy người Đan Phượng, họ đi từ nhà là lúc bốn giờ sáng đến đây là bẩy giờ mua vé đi cáp treo lên chùa Hoa Yên để lễ rồi xuống, chứ không lên chùa Đồng.
Trước khi chia tay họ mình nói:
- Vừa rồi ở xã Hồng Hà Đan Phượng hội vật vui thế còn gì? Tớ thích nhất màn chào hỏi dưới tiếng trống hai tay đô vật vừa khoắng tay vừa nhẩy tưng tưng..
Một tay thấy mình nói thế cười với mình:
- Ấy hội vật ấy là trên đất làng này đấy, vậy bác người đâu mà cũng biết đến hội vật xã Hồng Hà?
Chợt nhớ nhà bác mình ở Kẻ Giầy Liên Trung Đan Phượng xưa, mình mới cười cười trả lời :
- Tớ ở Kẻ Giầy.
Một trong hai người ấy vui vẻ
- Ô đến đây mà cũng gặp người nhà
Rồi chúng mình chia tay nhau.
Theo dòng người đi hành lễ,mình trèo từng bước lên chùa Hoa Yên, đến Bảo tượng Phật Hoàng Trần Nhân Tông ,chùa Đồng rồi xuống,mình vào khu dịch vụ ăn nghỉ Yên Tử làm bát bún,gói chè lam rồi nhìn ra dòng người đương đi lại tấp nập ngoài kia
- Có ai là người Đan Phượng,Hồng Hà,Liên Trung ngoài hai người đàn ông mà mình mới gặp khi sáng nhỉ? Biết đâu xa xa kia lại có cô Thủy người thị trấn Phùng thật xinh mình đã gặp trên nhà đứa bạn ngày xưa cũng nên?
Nay đi làm về sớm, xong việc ngồi nhá miếng chè lam mua hôm nọ, nhớ đến Yên Tử, hai tay người Đan Phượng thở hổn hển,nhớ đến điệu chào vừa cúi vừa giật lùi rồi nhẩy tưng tưng chào khán giả ở hội vật xã Hồng Hà Đan Phượng hôm tết, lôi mẩu chuyện đã viết từ rất lâu về Đan Phượng, em Thủy viết lại cho mới, và để nói với ai đó rằng:
- Đan Phượng với mình có rất nhiều kỷ niệm đó nha.






Với em, Đan Phượng là một cái tên đẹp và quyến rũ, đơn giản vì nó gắn liền với Quang Dũng, và có lẽ vì thế nên nó cũng đầy chất thơ.
Trả lờiXóa