Thế cũng mấy năm rồi.
Nay đi làm cũng xuống Nguyễn Trãi Thường Tín nơi có chùa Đậu, xong việc ở thôn Mễ Sơn mới hỏi tay mình quen quen:
- Chùa Đậu đã lễ hội chưa mà đường vào có vẻ vắng thế?
Tay ấy trả lời:
- Lễ hội từ hôm mồng 2 đến mồng 8 rồi bác ơi.
Quay về, tự dưng muốn đến thăm chùa Đậu vào sau mùa lễ hội xem như thế nào? Cũng tò mò muốn biết sự thay đổi mảng văn hóa xã hội từ khi bạn mình lên phụ trách mảng này, thế là đi, các cụ bảo là " Tháng giêng là tháng ăn chơi" vừa đi làm vừa kết hợp đi chơi, mà nếu có " Nhờn môi" thì có thú nào bằng?
-------------
Trên đường đi đến chùa Đậu thấy khung cảnh không khí sau tết ở thôn quê thật là vắng, trong gió lạnh chỉ nhìn thấy cờ ngũ sắc và cả cờ đỏ sao vàng bay trên đỉnh các đình chùa, dưới đê ở đình làng nọ người ta đang hội làng, cánh đàn ông mặc dài lụa màu xanh,quần lụa trắng đi guốc mộc, phụ nữ mặc áo dài lễ hội màu vàng đội vành khăn vàng mang quạt phe phẩy đi sau đám rước kiệu, đi đến đình làng khác, có vẻ như nhà thờ họ thấy người ta tế lễ và làm mấy chục mâm ăn ở trong đền và trong mấy ngôi nhà gần đó
Tự dưng nhớ tiếng pháo nổ một thời
Sau tết ở làng quê bắc bộ là thế?
Đi đến chùa Đậu thấy vắng thật là vắng,ngay lối vào chùa đã có những người phụ nữ mặc áo rét ngồi bán bí,rau diếp,xà lách,trứng vịt là cảnh quen quen giống như ai đó vẫn thấy khi ngày xuân đi lễ ở đền Mẫu Đồng Đăng Lạng Sơn.
Cũng nhìn thấy hơn chục chiếc ô tô của các đoàn khách quanh Hà Nội, gửi xe vào bãi gửi xe ở chỗ gửi của Hội người cao tuổi của xã gặp một nhóm người cả đàn ông với đàn bà đi xe máy đến hàng trang của họ là mấy đĩa xôi nấu sẵn ở nhà, với ít hương hoa vàng mã
Mới hỏi:
- Các đằng ấy đi xe máy từ đâu đến?
Cũng nói với họ khi được nghe họ trả lời chúng em đến từ Chương Mỹ.
- Thế đi từ Chúc Sơn ra Bình Đà rồi rẽ về nhỉ?
Đương cố tìm xem chỗ họ bán công đức chỗ nào,thì thấy một em đi ra tay cầm tấm bìa có in chữ công đức, nhìn thấy mình em ấy nhỏen miêng cười:
- Ơ anh cũng vào à?
Mới vỗ trán chả biết em này ở đâu:
-Chả hóa ra mình bỗng nổi tiếng rồi chăng?
Chừng lúc chả thấy mình nhớ, em ấy bẽn lẽn:
- Em bán bún ở chợ mà hay bán cho anh
Úi giời, nếu ai không tin rằng phụ nữ ngoài năm mươi tuổi hồi " Teen" là nhầm đấy, cái bẽn lén của em bán bún U50 ở chợ gần nhà mình, làm mình nhớ đến cái điệu vê vạt áo,ngúng nguẩy của các em thanh nữ những năm 197x khi được ai đó,úp mở rằng " Vườn hồng đã có ai vào hay chưa?"
Chà đi lễ chùa đầu năm mà như thế là may mắn lắm và cũng có phần vui vui, theo tay em bán bún chỉ,mình vào mua tờ công đức, rồi đi tới tam bảo, đứng khấn theo nhà sư đang gõ mõ và rất nhiều người ngồi đọc kinh, sau đó mình đi tiếp các ban , cung kính lẩm nhẩm lời chú Nam mô a di đà phật và mình cầu cho mình, gia đình mình, các bạn mình quen từ qua giêng đến hết năm có sức khỏe tốt,mọi công việc đều hanh thông thuận lợi
Thì đó
Mình đi chùa Đậu sau ngay lễ hội cũng chỉ với những lý do đã viết ở trên như thế thôi.













"Chả hóa ra mình bỗng nổi tiếng rồi chăng?" - Hì hì, bác dí dỏm quá :-)
Trả lờiXóa