Trang

Chủ Nhật, 5 tháng 1, 2014

Hà Tây giờ chỉ còn lại như vậy ở ký ức, trong tôi - người Hà Nội bây giờ...

Hà Tây giờ chỉ còn lại như vậy ở ký ức, trong tôi - người Hà Nội bây giờ...
(Viết cho những người mà người ta vẫn gọi đùa là người Hà Nội ...2 )

Nọ lại đi bến đò Vạn Phúc sang Thắng Lợi Hưng Yên thấy một tấm biển ranh giới Hà Tây Hà Nội ngay gần điếm canh đê,trên biển đấy tay xe ôm nào đó vẽ hai chữ Xe Ôm nguyệch ngoạc và to tướng.
Năm ngoái lên Mường La, ra chợ nói chuyện với một tay bán cá người Yên Sở ,nó hỏi :
- Bác ở đâu lên?
- Hà Nội
Nó lại hỏi tiếp:
- Vậy bác ở Hà Nội 1 hay Hà Nội 2 ?
Chà mấy năm đi qua rồi, đến hai chữ Hà Tây mà nhiều người cũng đã quên quên..
Cách đây mấy năm,năm đó là năm 2008 thì phải? Hồi ấy nhà mạng Yahoo có mở trang Yahooplus, ở trên đó có tài khoản của một vị tiến sĩ giáo sư khoa sinh vật của đại học tổng hợp, chắc vị ấy người Hà Tây nên lấy Nick Name là " Mãi mãi là Hà Tây"
Mấy hôm nay, trên báo đài đều có những bài viết nói về năm năm mở rộng thủ đô,ừ thế là năm năm rồi.
Sáng ngày 01/08 là ngày hôm nay mới lọ mọ vào FB, đọc trang của cô giáo dạy văn người Xứ Đoài, trong ấy cô giáo đã chép nguyên một bài thơ của một tác giả ĐTH viết vào chiều 31/7/2008 tại Đà Nẵng đọc xong mấy câu buồn buồn:
"Mai anh thành người Hà Nội
Có đi đâu, vẫn quê mình
Mà sao thấy lòng tồi tội
Rứt ray như kẻ phụ tình!"
Mới hỏi lại cô giáo rằng :
- Mấy hôm nay thấy đài báo nói,hình như là ngày giỗ tỉnh Hà Tây hôm qua,hôm kia
Thế rồi mới biết được :
- Nay là giỗ chính.
Bây giờ hai chữ Hà Tây chỉ còn trong ký ức, trong các bài hát mà bây giờ lớp trẻ không ai hát nữa ( Chiếc gậy Trường Sơn, Hà Tây quê lụa, Áo lụa Hà Đông)
Trưa nay mới về nhà mẹ đẻ,ở đấy gặp vợ chồng ông cậu họ ( gốc xã Vân Canh - Hoài Đức,lớn lên ở Yên Bái) vào Kon Tum lập nghiệp từ năm 1977 ra chơi..
Trong lúc ngồi uống rượu
Cậu cháu cụng ly:
- Hôm nay cậu cháu gặp nhau tình cờ mà đúng ngày giỗ tỉnh Hà Tây..
Chiều về tỉnh rượu mới lấy từ trong đống hồ sơ cá nhân cũ
Một cái chứng chỉ có chữ Hà Tây.
Chỉ còn có mỗi thế..
Hà Tây giờ chỉ còn lại như vậy ở ký ức, trong tôi - người Hà Nội bây giờ...


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét