Trang

Chủ Nhật, 5 tháng 1, 2014

Viết ở một góc chợ Kệ Ninh Sở Thường Tín trong ngày đầu đông.

Cách đây tầm bảy tám năm chỗ chợ Kệ này đường là đường đá chưa rải nhựa, sau cơn mưa có những vũng nước ngập. Đây là làng Công Giáo,không biết dân Công Giáo chỗ khác thế nào chứ đây Giáo Dân họ hay xơi thịt chó lắm,chợ Kệ bán đầy thịt chó.
Xưa lúc bố tôi còn sống,một bệnh nhân được bố tôi cứu sống ở đây, vì ơn cứu mạng nên ngày giỗ chạp có thịt chó bác ấy hay mời bố tôi xuống. Những năm ấy đường đi từ BV Việt Đức chỗ phố Tràng Thi xuống đến chơ Kệ là cả một quãng đường dài, mà lại mưa phùn gió bấc như hôm nay.
Tôi vẫn thấy mẹ tôi hay lầu bầu:
- Bố mày, ai mời chén xa mấy cũng đi..
Tôi nhìn mẹ tôi và nhìn mâm cơm chỉ có dưa cải muối với bát nước cà chua với ít lạc rang ngạc nhiên.
Mẹ tôi tuy làm nghề y nhưng không hiểu rằng:
- Bố tôi thường phải mổ gan, mật , dạ dày, ruột già, ruột mỏng những lúc gặp ca mổ khó thì phải đứng đến sáu tiếng ban đêm, mờ tiền bồi dưỡng cho một ca mổ BV trả thì không bằng mấy tay ngồi gốc cây vá một miếng vá cái săm xe đạp.
--------------
Nay địa phương có Chợ Kệ được sát nhập vào Hà Nội, mang tiếng là Hà Nội 2 nhưng đường xá đẹp hẳn lên, tết này chú em ở Nhuế Dương ra nếu nó đi được tôi dẫn nó đi từ nhà tay Thu Lân hàng xóm qua chợ Kệ đến bến đò Phương Trù rồi qua Đông Kết về Nhuế Dương để nó chụp ảnh, chú ấy bỏ quê lâu rồi chỉ biết mỗi đường về Nhuế Dương qua đường Phú Xuyên với bến đò Vườn Chuối thôi.
Nọ.
Hà Nội kỷ niệm năm năm ngày Hà Tây sát nhập vào Hà Nội , người quen của tôi có bảo:
- Chú viết bài về nông thôn Hà Nội đổi mới đi.
Tôi trả nhời:
- Chả biết viết về cái gì? Chẳng nhẽ viết về đất ở Vân Canh đương ế, viết về cái thành phố nhỏ nhỏ sơn màu trắng bỏ hoang ở bên tay phải đường đại lộ Thăng Long từ Hà Nội lên Xuân Mai đương nổi lên giống quang cảnh trong phim ngày xưa về Trung Á Những lâu đài ở giữa sa mạc?
---------------
Tôi quen một em thật xinh , ở đối diện bách hóa Thanh Xuân Bắc, có nhẽ nàng thích ăn giồi lợn,với lòng mề tim gan ( Tôi đoán thế vì nọ nàng maket ting cho quán Cháo lòng ở gần khu Nội chính quận Thanh Xuân ?) một lần nàng bảo tôi với tay buôn gạch gần Trâu Quì:
- Nao cháo lòng đê...
Tôi thấy Hà Nội bé bằng cái bàn tay, có lần tôi với bạn tôi là một cô giáo thật xinh học ở Khác Cốp U cờ ren với mấy người nữa ngồi chỗ Ngan Khoa Hai Bà Trưng
Đương chém gió trầm bổng, tôi dừng lại:
-Chị ruột vợ tôi với mấy người nữa cùng vào ( Chị ấy học kinh tế Khác Cốp và biết cô giáo xinh xinh người Hải Dương kia là bạn tôi từ thời ở bên ấy).
Nay tôi đi chợ Kệ, cũng như mọi lần cố ý ngó nghiêng có ý tìm quán cháo lòng ngon hơn ở chỗ Hacinco mà cô em đeo kính đen (tôi quen) hôm nọ đã ma két tinh ấy, cũng định bụng :
-Nếu tìm được rủ tay buôn gạch với em ý xuống đây cho nó hương đồng gió nội
Đương giơ máy ảnh lên để ghi vào cho khỏi quên,bỗng thất kinh nghe ai đó nói:
- Không mua thì chụp ảnh làm cái gì?
Chán
Cụt mất hứng, thôi đi vậy..( Thế là chửa tìm được quán cháo lòng với tiết canh)
- Nay mười chín âm, ra ngõ rõ ràng tôi đã bước chân phải mà vẫn còn đen thế không biết nữa?








Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét